依 yī 韵 yùn 修 xiū 睦 mù 上 shàng 人 rén 山 shān 居 jū 十 shí 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 李 lǐ 咸 xián 用 yòng
生 shēng 身 shēn 便 biàn 在 zài 乱 luàn 离 lí 间 jiàn , , 遇 yù 柳 liǔ 寻 xún 花 huā 作 zuò 么 me 看 kàn 。 。
老 lǎo 去 qù 转 zhuǎn 谙 ān 无 wú 是 shì 事 shì , , 本 běn 来 lái 何 hé 处 chǔ 有 yǒu 多 duō 般 bān 。 。
长 zhǎng 怜 lián 蠛 miè 蠓 měng 能 néng 随 suí 暖 nuǎn , , 独 dú 笑 xiào 梧 wú 桐 tóng 不 bù 耐 nài 寒 hán 。 。
覆 fù 载 zài 我 wǒ 徒 tú 争 zhēng 会 huì 得 de , , 大 dà 鹏 péng 飞 fēi 尚 shàng 未 wèi 知 zhī 宽 kuān 。 。
依韵修睦上人山居十首 其一。唐代。李咸用。生身便在乱离间,遇柳寻花作么看。 老去转谙无是事,本来何处有多般。 长怜蠛蠓能随暖,独笑梧桐不耐寒。 覆载我徒争会得,大鹏飞尚未知宽。