暂 zàn 往 wǎng 吴 wú 兴 xīng 出 chū 城 chéng - - 张 zhāng 镃 zī
数 shù 声 shēng 初 chū 听 tīng 放 fàng 船 chuán 钲 zhēng , , 小 xiǎo 雨 yǔ 冲 chōng 凉 liáng 晚 wǎn 出 chū 城 chéng 。 。
遥 yáo 见 jiàn 人 rén 家 jiā 层 céng 荫 yīn 合 hé , , 便 biàn 无 wú 风 fēng 袖 xiù 一 yī 尘 chén 生 shēng 。 。
园 yuán 林 lín 岂 qǐ 乏 fá 清 qīng 闲 xián 乐 lè , , 鸥 ōu 鹭 lù 须 xū 寻 xún 浩 hào 荡 dàng 盟 méng 。 。
秋 qiū 色 sè 此 cǐ 行 xíng 方 fāng 到 dào 手 shǒu , , 快 kuài 来 lái 诗 shī 内 nèi 发 fā 精 jīng 明 míng 。 。
暂往吴兴出城。宋代。张镃。数声初听放船钲,小雨冲凉晚出城。 遥见人家层荫合,便无风袖一尘生。 园林岂乏清闲乐,鸥鹭须寻浩荡盟。 秋色此行方到手,快来诗内发精明。