过 guò 下 xià 黄 huáng 村 cūn - - 张 zhāng 镃 zī
山 shān 腰 yāo 摘 zhāi 菜 cài 穿 chuān 云 yún 里 lǐ , , 山 shān 嘴 zuǐ 吹 chuī 烟 yān 接 jiē 云 yún 起 qǐ 。 。
响 xiǎng 边 biān 樵 qiáo 唱 chàng 路 lù 幽 yōu 幽 yōu , , 白 bái 处 chù 鹅 é 群 qún 波 bō 弥 mí 弥 mí 。 。
临 lín 堤 dī 野 yě 毛 máo 槽 cáo 盛 shèng 水 shuǐ , , 破 pò 璧 bì 方 fāng 帘 lián 自 zì 撩 liāo 纸 zhǐ 。 。
相 xiāng 应 yìng 不 bù 望 wàng 袅 niǎo 蹄 tí 金 jīn , , 落 luò 得 de 清 qīng 闲 xián 养 yǎng 妻 qī 子 zǐ 。 。
过下黄村。宋代。张镃。山腰摘菜穿云里,山嘴吹烟接云起。 响边樵唱路幽幽,白处鹅群波弥弥。 临堤野毛槽盛水,破璧方帘自撩纸。 相应不望袅蹄金,落得清闲养妻子。