碧 bì 梧 wú 翠 cuì 竹 zhú 堂 táng 分 fēn 韵 yùn 得 dé 阳 yáng 字 zì - - 超 chāo 珍 zhēn
碧 bì 梧 wú 翠 cuì 竹 zhú 荫 yīn 高 gāo 堂 táng , , 堂 táng 上 shàng 张 zhāng 筵 yán 引 yǐn 兴 xìng 长 zhǎng 。 。
上 shàng 客 kè 凌 líng 风 fēng 还 hái 解 jiě 佩 pèi , , 美 měi 人 rén 传 chuán 令 lìng 更 gèng 飞 fēi 觞 shāng 。 。
帘 lián 栊 lóng 冉 rǎn 冉 rǎn 香 xiāng 微 wēi 动 dòng , , 星 xīng 斗 dǒu 沈 shěn 沈 shěn 夜 yè 未 wèi 央 yāng 。 。
黄 huáng 菊 jú 紫 zǐ 萸 yú 应 yīng 烂 làn 漫 màn , , 江 jiāng 南 nán 风 fēng 景 jǐng 在 zài 重 chóng 阳 yáng 。 。
碧梧翠竹堂分韵得阳字。明代。超珍。碧梧翠竹荫高堂,堂上张筵引兴长。 上客凌风还解佩,美人传令更飞觞。 帘栊冉冉香微动,星斗沈沈夜未央。 黄菊紫萸应烂漫,江南风景在重阳。