和 hé 子 zi 文 wén 晚 wǎn 望 wàng - - 蔡 cài 松 sōng 年 nián
醉 zuì 眼 yǎn 郊 jiāo 原 yuán 感 gǎn 慨 kǎi 生 shēng , , 夕 xī 阳 yáng 长 zhǎng 向 xiàng 古 gǔ 今 jīn 明 míng 。 。
高 gāo 人 rén 法 fǎ 士 shì 互 hù 憎 zēng 爱 ài , , 美 měi 酒 jiǔ 空 kōng 名 míng 谁 shuí 重 zhòng 轻 qīng 。 。
二 èr 顷 qǐng 只 zhǐ 谋 móu 他 tā 日 rì 老 lǎo , , 五 wǔ 弦 xián 犹 yóu 喜 xǐ 晚 wǎn 风 fēng 清 qīng 。 。
因 yīn 君 jūn 欲 yù 赋 fù 思 sī 归 guī 乐 lè , , 安 ān 得 dé 穿 chuān 云 yún 一 yī 笛 dí 横 héng 。 。
和子文晚望。金朝。蔡松年。醉眼郊原感慨生,夕阳长向古今明。 高人法士互憎爱,美酒空名谁重轻。 二顷只谋他日老,五弦犹喜晚风清。 因君欲赋思归乐,安得穿云一笛横。