和 hé 人 rén 次 cì 韵 yùn - - 鱼 yú 玄 xuán 机 jī
喧 xuān 喧 xuān 朱 zhū 紫 zǐ 杂 zá 人 rén 寰 huán , , 独 dú 自 zì 清 qīng 吟 yín 日 rì 色 sè 间 jiān 。 。
何 hé 事 shì 玉 yù 郎 láng 搜 sōu 藻 zǎo 思 sī , , 忽 hū 将 jiāng 琼 qióng 韵 yùn 扣 kòu 柴 chái 关 guān 。 。
白 bái 花 huā 发 fā 咏 yǒng 惭 cán 称 chēng 谢 xiè , , 僻 pì 巷 xiàng 深 shēn 居 jū 谬 miù 学 xué 颜 yán 。 。
不 bù 用 yòng 多 duō 情 qíng 欲 yù 相 xiāng 见 jiàn , , 松 sōng 萝 luó 高 gāo 处 chù 是 shì 前 qián 山 shān 。 。
和人次韵。唐代。鱼玄机。喧喧朱紫杂人寰,独自清吟日色间。 何事玉郎搜藻思,忽将琼韵扣柴关。 白花发咏惭称谢,僻巷深居谬学颜。 不用多情欲相见,松萝高处是前山。