为 wèi 胡 hú 后 hòu 山 shān 提 tí 干 gàn 咏 yǒng 南 nán 麓 lù 古 gǔ 松 sōng - - 舒 shū 岳 yuè 祥 xiáng
志 zhì 在 zài 千 qiān 寻 xún 上 shàng , , 根 gēn 蟠 pán 十 shí 里 lǐ 间 jiān 。 。
不 bù 除 chú 当 dāng 路 lù 树 shù , , 为 wèi 作 zuò 对 duì 门 mén 山 shān 。 。
田 tián 近 jìn 龙 lóng 常 cháng 见 jiàn , , 枝 zhī 低 dī 鹘 gǔ 可 kě 攀 pān 。 。
向 xiàng 来 lái 戎 róng 马 mǎ 入 rù , , 世 shì 故 gù 涉 shè 艰 jiān 难 nán 。 。
为胡后山提干咏南麓古松。宋代。舒岳祥。志在千寻上,根蟠十里间。 不除当路树,为作对门山。 田近龙常见,枝低鹘可攀。 向来戎马入,世故涉艰难。