咏 yǒng 紫 zǐ 荆 jīng 花 huā - - 舒 shū 岳 yuè 祥 xiáng
自 zì 古 gǔ 惟 wéi 闻 wén 棠 táng 棣 dì 咏 yǒng , , 后 hòu 人 rén 多 duō 感 gǎn 紫 zǐ 荆 jīng 回 huí 。 。
固 gù 知 zhī 天 tiān 理 lǐ 随 suí 机 jī 触 chù , , 亦 yì 本 běn 诗 shī 人 rén 起 qǐ 兴 xìng 来 lái 。 。
枯 kū 条 tiáo 谁 shuí 缀 zhuì 桃 táo 花 huā 米 mǐ , , 嫩 nèn 蕊 ruǐ 初 chū 挼 ruá 撒 sā 酒 jiǔ 媒 méi 。 。
野 yě 老 lǎo 门 mén 前 qián 栽 zāi 一 yī 树 shù , , 才 cái 开 kāi 桐 tóng 角 jiǎo 此 cǐ 花 huā 开 kāi 。 。
咏紫荆花。宋代。舒岳祥。自古惟闻棠棣咏,后人多感紫荆回。 固知天理随机触,亦本诗人起兴来。 枯条谁缀桃花米,嫩蕊初挼撒酒媒。 野老门前栽一树,才开桐角此花开。