七 qī 月 yuè 十 shí 一 yī 日 rì 晓 xiǎo 闻 wén 莺 yīng 有 yǒu 感 gǎn - - 舒 shū 岳 yuè 祥 xiáng
秋 qiū 晓 xiǎo 秋 qiū 莺 yīng 鸣 míng 绿 lǜ 树 shù , , 我 wǒ 自 zì 徘 pái 徊 huái 不 bù 能 néng 去 qù 。 。
年 nián 年 nián 鸣 míng 值 zhí 晚 wǎn 春 chūn 时 shí , , 晓 xiǎo 窗 chuāng 共 gòng 听 tīng 人 rén 何 hé 处 chǔ 。 。
莺 yīng 莺 yīng 少 shǎo 驻 zhù 听 tīng 我 wǒ 吟 yín , , 我 wǒ 吟 yín 未 wèi 成 chéng 泪 lèi 双 shuāng 注 zhù 。 。
来 lái 年 nián 啼 tí 上 shàng 茧 jiǎn 头 tóu 山 shān , , 为 wèi 说 shuō 老 lǎo 人 rén 题 tí 此 cǐ 句 jù 。 。
七月十一日晓闻莺有感。宋代。舒岳祥。秋晓秋莺鸣绿树,我自徘徊不能去。 年年鸣值晚春时,晓窗共听人何处。 莺莺少驻听我吟,我吟未成泪双注。 来年啼上茧头山,为说老人题此句。