归 guī 至 zhì 相 xiāng 见 jiàn 岭 lǐng 喜 xǐ 见 jiàn 紫 zǐ 海 hǎi - - 舒 shū 岳 yuè 祥 xiáng
相 xiāng 见 jiàn 岭 lǐng 头 tóu 相 xiāng 见 jiàn 少 shǎo , , 北 běi 风 fēng 吹 chuī 却 què 南 nán 翁 wēng 倒 dào 。 。
短 duǎn 日 rì 荒 huāng 荒 huāng 白 bái 草 cǎo 枯 kū , , 颠 diān 狂 kuáng 乱 luàn 叶 yè 如 rú 飞 fēi 鸟 niǎo 。 。
前 qián 峰 fēng 低 dī 处 chù 紫 zǐ 海 hǎi 出 chū , , 知 zhī 是 shì 吾 wú 归 guī 里 lǐ 中 zhōng 道 dào 。 。
父 fù 兄 xiōng 问 wèn 讯 xùn 今 jīn 何 hé 如 rú , , 只 zhǐ 是 shì 相 xiàng 公 gōng 言 yán 语 yǔ 好 hǎo 。 。
归至相见岭喜见紫海。宋代。舒岳祥。相见岭头相见少,北风吹却南翁倒。 短日荒荒白草枯,颠狂乱叶如飞鸟。 前峰低处紫海出,知是吾归里中道。 父兄问讯今何如,只是相公言语好。