赠 zèng 杨 yáng 古 gǔ 澹 dàn - - 何 hé 梦 mèng 桂 guì
南 nán 山 shān 有 yǒu 岑 cén 楼 lóu , , 岑 cén 楼 lóu 高 gāo 落 luò 星 xīng 。 。
娟 juān 娟 juān 楼 lóu 上 shàng 女 nǚ , , 悠 yōu 悠 yōu 抚 fǔ 朱 zhū 绳 shéng 。 。
高 gāo 年 nián 猗 yī 兰 lán 操 cāo , , 翻 fān 作 zuò 长 cháng 短 duǎn 清 qīng 。 。
世 shì 无 wú 千 qiān 古 gǔ 人 rén , , 惟 wéi 遗 yí 千 qiān 古 gǔ 心 xīn 。 。
心 xīn 长 zhǎng 韵 yùn 愈 yù 远 yuǎn , , 疏 shū 越 yuè 难 nán 可 kě 闻 wén 。 。
曲 qū 尽 jǐn 无 wú 人 rén 听 tīng , , 月 yuè 高 gāo 风 fēng 满 mǎn 城 chéng 。 。
赠杨古澹。宋代。何梦桂。南山有岑楼,岑楼高落星。 娟娟楼上女,悠悠抚朱绳。 高年猗兰操,翻作长短清。 世无千古人,惟遗千古心。 心长韵愈远,疏越难可闻。 曲尽无人听,月高风满城。