春 chūn 郊 jiāo 独 dú 步 bù - - 王 wáng 禹 yǔ 偁 chēng
襟 jīn 袖 xiù 飘 piāo 飘 piāo 晚 wǎn 吹 chuī 轻 qīng , , 孤 gū 吟 yín 何 hé 必 bì 共 gòng 人 rén 行 xíng 。 。
绿 lǜ 杨 yáng 系 xì 马 mǎ 寻 xún 芳 fāng 径 jìng , , 春 chūn 草 cǎo 随 suí 人 rén 上 shàng 古 gǔ 城 chéng 。 。
不 bù 愤 fèn 黄 huáng 鹂 lí 夸 kuā 巧 qiǎo 舌 shé , , 多 duō 惭 cán 戴 dài 胜 shèng 劝 quàn 归 guī 耕 gēng 。 。
凭 píng 高 gāo 朗 lǎng 咏 yǒng 沉 chén 湘 xiāng 赋 fù , , 自 zì 许 xǔ 吾 wú 生 shēng 似 shì 贾 jiǎ 生 shēng 。 。
春郊独步。宋代。王禹偁。襟袖飘飘晚吹轻,孤吟何必共人行。 绿杨系马寻芳径,春草随人上古城。 不愤黄鹂夸巧舌,多惭戴胜劝归耕。 凭高朗咏沉湘赋,自许吾生似贾生。