病 bìng 起 qǐ 思 sī 归 guī - - 王 wáng 禹 yǔ 偁 chēng
四 sì 十 shí 为 wèi 郎 láng 非 fēi 不 bù 偶 ǒu , , 况 kuàng 曾 céng 提 tí 笔 bǐ 直 zhí 瀛 yíng 洲 zhōu 。 。
明 míng 时 shí 遇 yù 主 zhǔ 谁 shuí 甘 gān 退 tuì , , 白 bái 发 fà 侵 qīn 人 rén 自 zì 合 hé 休 xiū 。 。
梦 mèng 得 dé 蹉 cuō 跎 tuó 因 yīn 出 chū 郡 jùn , , 薛 xuē 能 néng 诗 shī 什 shén 耻 chǐ 监 jiān 州 zhōu 。 。
春 chūn 来 lái 病 bìng 起 qǐ 思 sī 归 guī 甚 shén , , 未 wèi 敢 gǎn 飞 fēi 章 zhāng 达 dá 冕 miǎn 旒 liú 。 。
病起思归。宋代。王禹偁。四十为郎非不偶,况曾提笔直瀛洲。 明时遇主谁甘退,白发侵人自合休。 梦得蹉跎因出郡,薛能诗什耻监州。 春来病起思归甚,未敢飞章达冕旒。