旦 dàn 发 fā 青 qīng 林 lín 诗 shī - - 孔 kǒng 稚 zhì 珪 guī
孤 gū 征 zhēng 越 yuè 清 qīng 江 jiāng , , 游 yóu 子 zǐ 悲 bēi 路 lù 长 cháng 。 。
二 èr 旬 xún 倏 shū 已 yǐ 满 mǎn , , 三 sān 千 qiān 眇 miǎo 未 wèi 央 yāng 。 。
草 cǎo 杂 zá 今 jīn 古 gǔ 色 sè , , 岩 yán 留 liú 冬 dōng 夏 xià 霜 shuāng 。 。
寄 jì 怀 huái 中 zhōng 山 shān 旧 jiù , , 举 jǔ 酒 jiǔ 莫 mò 相 xiāng 忘 wàng 。 。
旦发青林诗。南北朝。孔稚珪。孤征越清江,游子悲路长。 二旬倏已满,三千眇未央。 草杂今古色,岩留冬夏霜。 寄怀中山旧,举酒莫相忘。