次 cì 韵 yùn 和 hé 丁 dīng 学 xué 士 shì 途 tú 中 zhōng 偶 ǒu 作 zuò - - 王 wáng 禹 yǔ 偁 chēng
淮 huái 海 hǎi 丰 fēng 登 dēng 接 jiē 帝 dì 畿 jī , , 家 jiā 家 jiā 耕 gēng 破 pò 旧 jiù 荒 huāng 陂 bēi 。 。
乳 rǔ 牛 niú 引 yǐn 犊 dú 精 jīng 神 shén 健 jiàn , , 野 yě 叟 sǒu 携 xié 孙 sūn 鬓 bìn 发 fà 衰 shuāi 。 。
河 hé 市 shì 妓 jì 翻 fān 轻 qīng 茜 qiàn 袖 xiù , , 社 shè 筵 yán 人 rén 插 chā 小 xiǎo 红 hóng 旗 qí 。 。
凭 píng 谁 shuí 画 huà 取 qǔ 村 cūn 田 tián 乐 lè , , 尽 jǐn 使 shǐ 忧 yōu 民 mín 圣 shèng 主 zhǔ 知 zhī 。 。
次韵和丁学士途中偶作。宋代。王禹偁。淮海丰登接帝畿,家家耕破旧荒陂。 乳牛引犊精神健,野叟携孙鬓发衰。 河市妓翻轻茜袖,社筵人插小红旗。 凭谁画取村田乐,尽使忧民圣主知。