仲 zhòng 冬 dōng 南 nán 楼 lóu 野 yě 望 wàng - - 陈 chén 允 yǔn 平 píng
绣 xiù 幕 mù 香 xiāng 温 wēn 生 shēng 暮 mù 寒 hán , , 淡 dàn 烟 yān 漠 mò 漠 mò 水 shuǐ 漫 màn 漫 màn 。 。
吟 yín 残 cán 庾 yǔ 岭 lǐng 梅 méi 千 qiān 树 shù , , 梦 mèng 绕 rào 湘 xiāng 江 jiāng 竹 zhú 万 wàn 竿 gān 。 。
风 fēng 卷 juǎn 乱 luàn 鸦 yā 栖 qī 古 gǔ 塔 tǎ , , 雪 xuě 迷 mí 孤 gū 雁 yàn 落 luò 前 qián 滩 tān 。 。
一 yī 声 shēng 玉 yù 笛 dí 人 rén 何 hé 所 suǒ , , 更 gèng 上 shàng 南 nán 楼 lóu 独 dú 倚 yǐ 栏 lán 。 。
仲冬南楼野望。宋代。陈允平。绣幕香温生暮寒,淡烟漠漠水漫漫。 吟残庾岭梅千树,梦绕湘江竹万竿。 风卷乱鸦栖古塔,雪迷孤雁落前滩。 一声玉笛人何所,更上南楼独倚栏。