蕺 jí 山 shān 登 dēng 高 gāo - - 高 gāo 翥 zhù
醉 zuì 眼 yǎn 横 héng 斜 xié 看 kàn 菊 jú 枝 zhī , , 又 yòu 成 chéng 客 kè 里 lǐ 过 guò 佳 jiā 期 qī 。 。
去 qù 年 nián 行 xíng 路 lù 犹 yóu 持 chí 酒 jiǔ , , 今 jīn 日 rì 登 dēng 高 gāo 懒 lǎn 赋 fù 诗 shī 。 。
老 lǎo 泪 lèi 怕 pà 从 cóng 衣 yī 袖 xiù 见 jiàn , , 闲 xián 情 qíng 但 dàn 有 yǒu 帽 mào 檐 yán 知 zhī 。 。
阿 ā 髯 rán 故 gù 国 guó 才 cái 归 guī 得 dé , , 岁 suì 岁 suì 须 xū 来 lái 举 jǔ 一 yī 卮 zhī 。 。
蕺山登高。宋代。高翥。醉眼横斜看菊枝,又成客里过佳期。 去年行路犹持酒,今日登高懒赋诗。 老泪怕从衣袖见,闲情但有帽檐知。 阿髯故国才归得,岁岁须来举一卮。