泛 fàn 长 zhǎng 荡 dàng - - 文 wén 嘉 jiā
孤 gū 舟 zhōu 穿 chuān 苇 wěi 去 qù , , 水 shuǐ 薄 báo 动 dòng 寒 hán 沙 shā 。 。
水 shuǐ 鸟 niǎo 时 shí 集 jí 树 shù , , 村 cūn 羊 yáng 晚 wǎn 到 dào 家 jiā 。 。
浮 fú 游 yóu 波 bō 上 shàng 梗 gěng , , 飘 piāo 泊 bó 浪 làng 中 zhōng 花 huā 。 。
惟 wéi 有 yǒu 青 qīng 山 shān 色 sè , , 依 yī 然 rán 一 yī 道 dào 斜 xié 。 。
泛长荡。明代。文嘉。孤舟穿苇去,水薄动寒沙。 水鸟时集树,村羊晚到家。 浮游波上梗,飘泊浪中花。 惟有青山色,依然一道斜。