鼓 gǔ 琴 qín - - 陈 chén 继 jì 儒 rú
老 lǎo 树 shù 槎 chá 牙 yá 匝 zā 涧 jiàn 生 shēng , , 弹 tán 琴 qín 树 shù 底 dǐ 月 yuè 凄 qī 清 qīng 。 。
有 yǒu 时 shí 弦 xián 到 dào 真 zhēn 悲 bēi 处 chù , , 古 gǔ 战 zhàn 场 chǎng 中 zhōng 蟋 xī 蟀 shuài 声 shēng 。 。
鼓琴。明代。陈继儒。老树槎牙匝涧生,弹琴树底月凄清。 有时弦到真悲处,古战场中蟋蟀声。