云 yún 龙 lóng 山 shān 放 fàng 鹤 hè 亭 tíng - - 王 wáng 守 shǒu 仁 rén
几 jǐ 度 dù 舟 zhōu 人 rén 指 zhǐ 石 shí 冈 gāng , , 东 dōng 西 xī 长 zhǎng 是 shì 客 kè 途 tú 忙 máng 。 。
百 bǎi 年 nián 风 fēng 物 wù 初 chū 经 jīng 眼 yǎn , , 三 sān 月 yuè 烟 yān 花 huā 正 zhèng 向 xiàng 阳 yáng 。 。
芒 máng 砀 dàng 汉 hàn 云 yún 春 chūn 寂 jì 寞 mò , , 黄 huáng 楼 lóu 楚 chǔ 调 diào 晚 wǎn 凄 qī 凉 liáng 。 。
惟 wéi 馀 yú 放 fàng 鹤 hè 亭 tíng 前 qián 草 cǎo , , 还 hái 与 yǔ 游 yóu 人 rén 藉 jí 醉 zuì 觞 shāng 。 。
云龙山放鹤亭。明代。王守仁。几度舟人指石冈,东西长是客途忙。 百年风物初经眼,三月烟花正向阳。 芒砀汉云春寂寞,黄楼楚调晚凄凉。 惟馀放鹤亭前草,还与游人藉醉觞。