遣 qiǎn 病 bìng 其 qí 八 bā - - 方 fāng 孝 xiào 孺 rú
春 chūn 风 fēng 已 yǐ 两 liǎng 月 yuè , , 闭 bì 户 hù 不 bù 相 xiāng 知 zhī 。 。
百 bǎi 舌 shé 强 qiáng 言 yán 事 shì , , 众 zhòng 芳 fāng 空 kōng 满 mǎn 枝 zhī 。 。
官 guān 途 tú 多 duō 世 shì 难 nán , , 卧 wò 病 bìng 亦 yì 天 tiān 时 shí 。 。
应 yīng 有 yǒu 簪 zān 缨 yīng 者 zhě , , 低 dī 头 tóu 羡 xiàn 我 wǒ 为 wèi 。 。
遣病 其八。明代。方孝孺。春风已两月,闭户不相知。 百舌强言事,众芳空满枝。 官途多世难,卧病亦天时。 应有簪缨者,低头羡我为。