文 wén 昌 chāng 阁 gé 诗 shī 寄 jì 张 zhāng 西 xī 宁 níng 娄 lóu 涿 zhuō - - 陈 chén 恭 gōng 尹 yǐn
三 sān 年 nián 相 xiāng 望 wàng 眼 yǎn 犹 yóu 青 qīng , , 千 qiān 里 lǐ 音 yīn 书 shū 问 wèn 驿 yì 亭 tíng 。 。
已 yǐ 尽 jǐn 南 nán 人 rén 归 guī 化 huà 雨 yǔ , , 更 gèng 开 kāi 新 xīn 阁 gé 礼 lǐ 文 wén 星 xīng 。 。
地 dì 无 wú 高 gāo 下 xià 春 chūn 皆 jiē 种 zhǒng , , 家 jiā 有 yǒu 弦 xián 歌 gē 夜 yè 不 bù 扃 jiōng 。 。
想 xiǎng 见 jiàn 使 shǐ 君 jūn 闲 xián 更 gèng 甚 shén , , 清 qīng 溪 xī 时 shí 倚 yǐ 画 huà 阑 lán 听 tīng 。 。
文昌阁诗寄张西宁娄涿。明代。陈恭尹。三年相望眼犹青,千里音书问驿亭。 已尽南人归化雨,更开新阁礼文星。 地无高下春皆种,家有弦歌夜不扃。 想见使君闲更甚,清溪时倚画阑听。