过 guò 常 cháng 思 sī 岭 lǐng - - 郑 zhèng 岳 yuè
石 shí 厓 yá 斗 dòu 绝 jué 力 lì 跻 jī 攀 pān , , 直 zhí 上 shàng 烟 yān 霄 xiāo 缥 piāo 缈 miǎo 间 jiān 。 。
树 shù 撼 hàn 秋 qiū 声 shēng 遥 yáo 振 zhèn 谷 gǔ , , 云 yún 将 jiāng 雨 yǔ 意 yì 独 dú 还 hái 山 shān 。 。
禅 chán 宫 gōng 花 huā 草 cǎo 明 míng 空 kōng 色 sè , , 客 kè 路 lù 星 xīng 霜 shuāng 损 sǔn 鬓 bìn 颜 yán 。 。
到 dào 此 cǐ 尘 chén 怀 huái 应 yīng 暂 zàn 遣 qiǎn , , 石 shí 泉 quán 煮 zhǔ 茗 míng 对 duì 僧 sēng 闲 xián 。 。
过常思岭。明代。郑岳。石厓斗绝力跻攀,直上烟霄缥缈间。 树撼秋声遥振谷,云将雨意独还山。 禅宫花草明空色,客路星霜损鬓颜。 到此尘怀应暂遣,石泉煮茗对僧闲。