赋 fù 得 dé 清 qīng 秋 qiū 落 luò 叶 yè - - 徐 xú 渭 wèi
白 bái 帝 dì 乘 chéng 秋 qiū 秉 bǐng 素 sù 蜺 ní , , 青 qīng 娥 é 挟 xié 露 lù 弄 nòng 风 fēng 威 wēi 。 。
荣 róng 枯 kū 不 bù 敢 gǎn 违 wéi 天 tiān 意 yì , , 摇 yáo 落 luò 偏 piān 当 dāng 寄 jì 客 kè 衣 yī 。 。
大 dà 漠 mò 霜 shuāng 凄 qī 随 suí 角 jiǎo 散 sàn , , 孤 gū 城 chéng 月 yuè 白 bái 伴 bàn 砧 zhēn 飞 fēi 。 。
镜 jìng 中 zhōng 不 bù 久 jiǔ 繁 fán 桃 táo 李 lǐ , , 愁 chóu 杀 shā 秦 qín 川 chuān 织 zhī 锦 jǐn 机 jī 。 。
赋得清秋落叶。明代。徐渭。白帝乘秋秉素蜺,青娥挟露弄风威。 荣枯不敢违天意,摇落偏当寄客衣。 大漠霜凄随角散,孤城月白伴砧飞。 镜中不久繁桃李,愁杀秦川织锦机。