和 hé 乐 lè 堂 táng 诗 shī - - 徐 xú 渭 wèi
堂 táng 敞 chǎng 群 qún 山 shān 紫 zǐ 翠 cuì 中 zhōng , , 一 yī 门 mén 和 hé 气 qì 暖 nuǎn 融 róng 融 róng 。 。
每 měi 看 kàn 霄 xiāo 斗 dòu 县 xiàn 从 cóng 北 běi , , 别 bié 有 yǒu 春 chūn 风 fēng 来 lái 自 zì 东 dōng 。 。
万 wàn 里 lǐ 云 yún 烟 yān 团 tuán 槛 kǎn 桂 guì , , 百 bǎi 年 nián 枝 zhī 叶 yè 老 lǎo 桥 qiáo 枫 fēng 。 。
帘 lián 栊 lóng 笑 xiào 诣 yì 时 shí 时 shí 发 fā , , 莫 mò 问 wèn 瑶 yáo 台 tái 第 dì 几 jǐ 重 zhòng 。 。
和乐堂诗。明代。徐渭。堂敞群山紫翠中,一门和气暖融融。 每看霄斗县从北,别有春风来自东。 万里云烟团槛桂,百年枝叶老桥枫。 帘栊笑诣时时发,莫问瑶台第几重。