太 tài 白 bái 楼 lóu - - 姚 yáo 鼐 nài
太 tài 白 bái 楼 lóu 头 tóu 空 kōng 复 fù 空 kōng , , 沧 cāng 洲 zhōu 晴 qíng 照 zhào 碧 bì 流 liú 东 dōng 。 。
久 jiǔ 伤 shāng 白 bái 发 fà 生 shēng 明 míng 镜 jìng , , 每 měi 见 jiàn 青 qīng 山 shān 忆 yì 谢 xiè 公 gōng 。 。
万 wàn 壑 hè 鬣 liè 松 sōng 鸣 míng 水 shuǐ 上 shàng , , 九 jiǔ 秋 qiū 霜 shuāng 鹘 gǔ 入 rù 云 yún 中 zhōng 。 。
不 bù 妨 fáng 无 wú 客 kè 闻 wén 高 gāo 咏 yǒng , , 自 zì 有 yǒu 江 jiāng 山 shān 兴 xìng 未 wèi 穷 qióng 。 。
太白楼。清代。姚鼐。太白楼头空复空,沧洲晴照碧流东。 久伤白发生明镜,每见青山忆谢公。 万壑鬣松鸣水上,九秋霜鹘入云中。 不妨无客闻高咏,自有江山兴未穷。