十 shí 六 liù 晚 wǎn 度 dù 青 qīng 川 chuān 驿 yì 怀 huái 石 shí 宪 xiàn 使 shǐ - - 林 lín 景 jǐng 清 qīng
淮 huái 阳 yáng 怆 chuàng 别 bié 已 yǐ 多 duō 时 shí , , 夙 sù 夜 yè 常 cháng 怀 huái 命 mìng 驾 jià 私 sī 。 。
素 sù 志 zhì 乖 guāi 违 wéi 离 lí 膝 xī 下 xià , , 微 wēi 躬 gōng 牢 láo 落 luò 向 xiàng 天 tiān 涯 yá 。 。
西 xī 风 fēng 衰 shuāi 柳 liǔ 寒 hán 蝉 chán 咽 yàn , , 落 luò 日 rì 荒 huāng 村 cūn 瘦 shòu 马 mǎ 迟 chí 。 。
却 què 忆 yì 霜 shuāng 台 tái 人 rén 似 shì 玉 yù , , 一 yī 樽 zūn 何 hé 日 rì 话 huà 襟 jīn 期 qī 。 。
十六晚度青川驿怀石宪使。明代。林景清。淮阳怆别已多时,夙夜常怀命驾私。 素志乖违离膝下,微躬牢落向天涯。 西风衰柳寒蝉咽,落日荒村瘦马迟。 却忆霜台人似玉,一樽何日话襟期。