谷 gǔ 口 kǒu 寓 yù 居 jū 偶 ǒu 题 tí - - 吴 wú 融 róng
涔 cén 涔 cén 病 bìng 骨 gǔ 怯 qiè 朝 cháo 天 tiān , , 谷 gǔ 口 kǒu 归 guī 来 lái 取 qǔ 性 xìng 眠 mián 。 。
峭 qiào 壁 bì 削 xuē 成 chéng 开 kāi 画 huà 障 zhàng , , 急 jí 溪 xī 飞 fēi 下 xià 咽 yàn 繁 fán 弦 xián 。 。
不 bù 能 néng 尘 chén 土 tǔ 争 zhēng 闲 xián 事 shì , , 且 qiě 放 fàng 形 xíng 神 shén 学 xué 散 sàn 仙 xiān 。 。
已 yǐ 熟 shú 前 qián 峰 fēng 采 cǎi 芝 zhī 径 jìng , , 更 gèng 于 yú 何 hé 处 chǔ 养 yǎng 残 cán 年 nián 。 。
谷口寓居偶题。唐代。吴融。涔涔病骨怯朝天,谷口归来取性眠。 峭壁削成开画障,急溪飞下咽繁弦。 不能尘土争闲事,且放形神学散仙。 已熟前峰采芝径,更于何处养残年。