赋 fù 得 dé 晚 wǎn 晴 qíng 送 sòng 禅 chán 师 shī - - 周 zhōu 砥 dǐ
浮 fú 云 yún 暮 mù 褰 qiān 霁 jì , , 空 kōng 宇 yǔ 湛 zhàn 然 rán 清 qīng 。 。
复 fù 念 niàn 还 hái 山 shān 客 kè , , 迟 chí 迟 chí 南 nán 涧 jiàn 行 xíng 。 。
新 xīn 禽 qín 响 xiǎng 丛 cóng 木 mù , , 残 cán 照 zhào 入 rù 孤 gū 城 chéng 。 。
即 jí 此 cǐ 闲 xián 来 lái 往 wǎng , , 方 fāng 纡 yū 尘 chén 外 wài 情 qíng 。 。
赋得晚晴送禅师。元代。周砥。浮云暮褰霁,空宇湛然清。 复念还山客,迟迟南涧行。 新禽响丛木,残照入孤城。 即此闲来往,方纡尘外情。