回 huí 胡 hú 舜 shùn 元 yuán 赋 fù 稿 gǎo - - 李 lǐ 觏 gòu
一 yī 把 bǎ 长 cháng 篇 piān 读 dú , , 惊 jīng 嗟 jiē 即 jí 过 guò 旬 xún 。 。
谁 shéi 知 zhī 后 hòu 来 lái 者 zhě , , 还 hái 似 shì 老 lǎo 成 chéng 人 rén 。 。
古 gǔ 训 xùn 但 dàn 时 shí 习 xí , , 英 yīng 辞 cí 当 dāng 日 rì 新 xīn 。 。
惭 cán 无 wú 称 chēng 荐 jiàn 力 lì , , 空 kōng 此 cǐ 见 jiàn 天 tiān 麟 lín 。 。
回胡舜元赋稿。宋代。李觏。一把长篇读,惊嗟即过旬。 谁知后来者,还似老成人。 古训但时习,英辞当日新。 惭无称荐力,空此见天麟。