晚 wǎn 闻 wén 角 jiǎo - - 李 lǐ 觏 gòu
倾 qīng 耳 ěr 斜 xié 阳 yáng 里 lǐ , , 无 wú 聊 liáo 拭 shì 泪 lèi 频 pín 。 。
平 píng 生 shēng 惯 guàn 闻 wén 处 chù , , 今 jīn 日 rì 自 zì 愁 chóu 人 rén 。 。
夜 yè 近 jìn 歇 xiē 不 bù 久 jiǔ , , 风 fēng 来 lái 听 tīng 得 dé 真 zhēn 。 。
胡 hú 笳 jiā 更 gèng 何 hé 物 wù , , 只 zhī 此 cǐ 已 yǐ 伤 shāng 神 shén 。 。
晚闻角。宋代。李觏。倾耳斜阳里,无聊拭泪频。 平生惯闻处,今日自愁人。 夜近歇不久,风来听得真。 胡笳更何物,只此已伤神。