观 guān 荷 hé 亭 tíng - - 王 wáng 宥 yòu
濯 zhuó 濯 zhuó 孤 gū 根 gēn 托 tuō 浅 qiǎn 濠 háo , , 天 tiān 生 shēng 一 yī 种 zhǒng 夺 duó 尘 chén 标 biāo 。 。
翠 cuì 盘 pán 弄 nòng 影 yǐng 迎 yíng 风 fēng 软 ruǎn , , 玉 yù 瓣 bàn 凝 níng 香 xiāng 带 dài 露 lù 娇 jiāo 。 。
太 tài 乙 yǐ 真 zhēn 人 rén 冷 lěng 骨 gǔ 化 huà , , 凌 líng 波 bō 仙 xiān 子 zǐ 缟 gǎo 衣 yī 飘 piāo 。 。
花 huā 神 shén 对 duì 面 miàn 含 hán 清 qīng 笑 xiào , , 似 shì 与 yǔ 先 xiān 生 shēng 慰 wèi 寂 jì 寥 liáo 。 。
观荷亭。元代。王宥。濯濯孤根托浅濠,天生一种夺尘标。 翠盘弄影迎风软,玉瓣凝香带露娇。 太乙真人冷骨化,凌波仙子缟衣飘。 花神对面含清笑,似与先生慰寂寥。