晞 xī 发 fā - - 艾 ài 性 xìng 夫 fū
射 shè 透 tòu 秋 qiū 林 lín 晓 xiǎo 日 rì 红 hóng , , 谩 mán 晞 xī 衰 shuāi 发 fā 竹 zhú 篱 lí 东 dōng 。 。
旧 jiù 曾 céng 过 guò 膝 xī 今 jīn 垂 chuí 耳 ěr , , 老 lǎo 已 yǐ 成 chéng 翁 wēng 反 fǎn 似 shì 童 tóng 。 。
辛 xīn 苦 kǔ 一 yī 生 shēng 多 duō 沐 mù 雨 yǔ , , 萧 xiāo 颾 sōu 几 jǐ 缕 lǚ 易 yì 梳 shū 风 fēng 。 。
岁 suì 寒 hán 万 wàn 绿 lǜ 凋 diāo 零 líng 尽 jǐn , , 春 chūn 在 zài 梅 méi 花 huā 白 bái 雪 xuě 中 zhōng 。 。
晞发。元代。艾性夫。射透秋林晓日红,谩晞衰发竹篱东。 旧曾过膝今垂耳,老已成翁反似童。 辛苦一生多沐雨,萧颾几缕易梳风。 岁寒万绿凋零尽,春在梅花白雪中。