赋 fù 得 dé 调 diào 冰 bīng - - 吾 wú 丘 qiū 衍 yǎn
佩 pèi 环 huán 初 chū 碎 suì 响 xiǎng 齐 qí 庭 tíng , , 亚 yà 父 fù 锟 kūn 铻 wú 玉 yù 斗 dòu 惊 jīng 。 。
太 tài 华 huá 井 jǐng 寒 hán 云 yún 液 yè 重 zhòng , , 金 jīn 茎 jīng 露 lù 冷 lěng 雪 xuě 花 huā 明 míng 。 。
欲 yù 浮 fú 仙 xiān 浪 làng 归 guī 河 hé 汉 hàn , , 无 wú 复 fù 灵 líng 瓜 guā 破 pò 水 shuǐ 晶 jīng 。 。
相 xiāng 府 fǔ 碧 bì 筒 tǒng 君 jūn 勿 wù 醉 zuì , , 凉 liáng 风 fēng 羽 yǔ 翼 yì 自 zì 身 shēn 轻 qīng 。 。
赋得调冰。元代。吾丘衍。佩环初碎响齐庭,亚父锟铻玉斗惊。 太华井寒云液重,金茎露冷雪花明。 欲浮仙浪归河汉,无复灵瓜破水晶。 相府碧筒君勿醉,凉风羽翼自身轻。