次 cì 韵 yùn 湖 hú 亭 tíng 秋 qiū 望 wàng - - 周 zhōu 权 quán
红 hóng 衣 yī 老 lǎo 尽 jǐn 玻 bō 瓈 lí 国 guó , , 孤 gū 屿 yǔ 人 rén 烟 yān 落 luò 秋 qiū 色 sè 。 。
豆 dòu 花 huā 过 guò 雨 yǔ 水 shuǐ 风 fēng 凉 liáng , , 落 luò 日 rì 残 cán 蝉 chán 疏 shū 树 shù 碧 bì 。 。
雁 yàn 天 tiān 绀 gàn 滑 huá 秋 qiū 云 yún 净 jìng , , 玉 yù 函 hán 炯 jiǒng 炯 jiǒng 开 kāi 寒 hán 镜 jìng 。 。
蟾 chán 枝 zhī 香 xiāng 冷 lěng 酒 jiǔ 微 wēi 醒 xǐng , , 长 cháng 笛 dí 一 yī 声 shēng 无 wú 尽 jìn 兴 xìng 。 。
次韵湖亭秋望。元代。周权。红衣老尽玻瓈国,孤屿人烟落秋色。 豆花过雨水风凉,落日残蝉疏树碧。 雁天绀滑秋云净,玉函炯炯开寒镜。 蟾枝香冷酒微醒,长笛一声无尽兴。