笙 shēng 磬 qìng 同 tóng 音 yīn - - 无 wú 名 míng 氏 shì
笙 shēng 磬 qìng 闻 wén 何 hé 处 chǔ , , 凄 qī 锵 qiāng 宛 wǎn 在 zài 东 dōng 。 。
激 jī 扬 yáng 音 yīn 自 zì 彻 chè , , 高 gāo 下 xià 曲 qū 宜 yí 同 tóng 。 。
历 lì 历 lì 俱 jù 盈 yíng 耳 ěr , , 泠 líng 泠 líng 递 dì 散 sàn 空 kōng 。 。
兽 shòu 因 yīn 繁 fán 奏 zòu 舞 wǔ , , 人 rén 感 gǎn 至 zhì 和 hé 通 tōng 。 。
讵 jù 间 jiān 洪 hóng 纤 xiān 韵 yùn , , 能 néng 齐 qí 搏 bó 拊 fǔ 功 gōng 。 。
四 sì 悬 xuán 今 jīn 尽 jìn 美 měi , , 一 yī 听 tīng 辨 biàn 移 yí 风 fēng 。 。
笙磬同音。唐代。无名氏。笙磬闻何处,凄锵宛在东。 激扬音自彻,高下曲宜同。 历历俱盈耳,泠泠递散空。 兽因繁奏舞,人感至和通。 讵间洪纤韵,能齐搏拊功。 四悬今尽美,一听辨移风。