水 shuǐ 驿 yì 梅 méi - - 周 zhōu 巽 xùn
官 guān 亭 tíng 芳 fāng 树 shù 倚 yǐ 寒 hán 江 jiāng , , 琼 qióng 蕊 ruǐ 疏 shū 疏 shū 映 yìng 琐 suǒ 窗 chuāng 。 。
停 tíng 棹 zhào 晚 wǎn 看 kàn 花 huā 发 fā 少 shǎo , , 开 kāi 轩 xuān 时 shí 有 yǒu 雁 yàn 来 lái 双 shuāng 。 。
一 yī 枝 zhī 春 chūn 到 dào 书 shū 先 xiān 寄 jì , , 千 qiān 里 lǐ 使 shǐ 还 hái 心 xīn 已 yǐ 降 jiàng 。 。
尽 jǐn 日 rì 凭 píng 阑 lán 酣 hān 咏 yǒng 久 jiǔ , , 香 xiāng 浮 fú 绿 lǜ 萼 è 酒 jiǔ 盈 yíng 缸 gāng 。 。
水驿梅。元代。周巽。官亭芳树倚寒江,琼蕊疏疏映琐窗。 停棹晚看花发少,开轩时有雁来双。 一枝春到书先寄,千里使还心已降。 尽日凭阑酣咏久,香浮绿萼酒盈缸。