过 guò 天 tiān 城 chéng 和 hé 靳 jìn 泽 zé 民 mín 韵 yùn - - 耶 yē 律 lǜ 楚 chǔ 材 cái
西 xī 征 zhēng 扈 hù 从 cóng 过 guò 龙 lóng 庭 tíng , , 误 wù 得 dé 东 dōng 州 zhōu 浪 làng 播 bō 名 míng 。 。
琴 qín 阮 ruǎn 因 yīn 缘 yuán 真 zhēn 有 yǒu 味 wèi , , 诗 shī 书 shū 事 shì 业 yè 拙 zhuō 谋 móu 生 shēng 。 。
咄 duō 嗟 jiē 兴 xīng 废 fèi 悲 bēi 三 sān 叹 tàn , , 倏 shū 忽 hū 荣 róng 枯 kū 梦 mèng 一 yī 惊 jīng 。 。
何 hé 日 rì 解 jiě 官 guān 归 guī 旧 jiù 隐 yǐn , , 满 mǎn 园 yuán 松 sōng 菊 jú 小 xiǎo 庵 ān 清 qīng 。 。
过天城和靳泽民韵。元代。耶律楚材。西征扈从过龙庭,误得东州浪播名。 琴阮因缘真有味,诗书事业拙谋生。 咄嗟兴废悲三叹,倏忽荣枯梦一惊。 何日解官归旧隐,满园松菊小庵清。