送 sòng 琴 qín 遂 suì 还 hái 楚 chǔ 东 dōng - - 方 fāng 岳 yuè
脚 jiǎo 根 gēn 踏 tà 地 dì 袈 jiā 裟 shā 破 pò , , 鼻 bí 孔 kǒng 撩 liáo 天 tiān 拄 zhǔ 杖 zhàng 横 héng 。 。
归 guī 扫 sǎo 秋 qiū 云 yún 趺 fū 足 zú 坐 zuò , , 荻 dí 花 huā 半 bàn 落 luò 晚 wǎn 风 fēng 晴 qíng 。 。
送琴遂还楚东。宋代。方岳。脚根踏地袈裟破,鼻孔撩天拄杖横。 归扫秋云趺足坐,荻花半落晚风晴。