西 xī 湖 hú 怀 huái 古 gǔ 次 cì 杨 yáng 彦 yàn 振 zhèn 韵 yùn - - 凌 líng 云 yún 翰 hàn
登 dēng 临 lín 长 zhǎng 使 shǐ 客 kè 魂 hún 消 xiāo , , 剩 shèng 水 shuǐ 残 cán 山 shān 阅 yuè 市 shì 朝 cháo 。 。
柳 liǔ 色 sè 也 yě 知 zhī 随 suí 处 chù 好 hǎo , , 莺 yīng 声 shēng 不 bù 似 shì 旧 jiù 时 shí 娇 jiāo 。 。
云 yún 和 hé 冷 lěng 落 luò 闲 xián 来 lái 袖 xiù , , 风 fēng 景 jǐng 苍 cāng 茫 máng 失 shī 画 huà 桥 qiáo 。 。
回 huí 首 shǒu 故 gù 宫 gōng 荒 huāng 草 cǎo 合 hé , , 欲 yù 寻 xún 前 qián 事 shì 竟 jìng 寥 liáo 寥 liáo 。 。
西湖怀古次杨彦振韵。元代。凌云翰。登临长使客魂消,剩水残山阅市朝。 柳色也知随处好,莺声不似旧时娇。 云和冷落闲来袖,风景苍茫失画桥。 回首故宫荒草合,欲寻前事竟寥寥。