拟 nǐ 古 gǔ 四 sì 首 shǒu 次 cì 杨 yáng 志 zhì 行 xíng 韵 yùn 其 qí 一 yī - - 孙 sūn 辙 zhé
涉 shè 江 jiāng 采 cǎi 芙 fú 蓉 róng , , 江 jiāng 水 shuǐ 何 hé 澄 chéng 鲜 xiān 。 。
朱 zhū 华 huá 映 yìng 朝 cháo 旭 xù , , 窈 yǎo 窕 tiǎo 薰 xūn 风 fēng 前 qián 。 。
相 xiāng 望 wàng 不 bù 盈 yíng 咫 zhǐ , , 风 fēng 波 bō 良 liáng 独 dú 艰 jiān 。 。
揽 lǎn 之 zhī 置 zhì 怀 huái 袖 xiù , , 抚 fǔ 玩 wán 空 kōng 长 cháng 叹 tàn 。 。
春 chūn 荣 róng 众 zhòng 所 suǒ 慕 mù , , 泯 mǐn 默 mò 无 wú 复 fù 言 yán 。 。
拟古四首次杨志行韵 其一。元代。孙辙。涉江采芙蓉,江水何澄鲜。 朱华映朝旭,窈窕薰风前。 相望不盈咫,风波良独艰。 揽之置怀袖,抚玩空长叹。 春荣众所慕,泯默无复言。