咏 yǒng 神 shén 京 jīng 八 bā 景 jǐng 其 qí 五 wǔ 西 xī 山 shān 晴 qíng 雪 xuě - - 陈 chén 孚 fú
冻 dòng 雀 què 无 wú 声 shēng 庭 tíng 桧 guì 响 xiǎng , , 冰 bīng 花 huā 洒 sǎ 檐 yán 大 dà 如 rú 掌 zhǎng 。 。
平 píng 明 míng 起 qǐ 视 shì 岩 yán 壑 hè 间 jiān , , 插 chā 天 tiān 琼 qióng 瑶 yáo 一 yī 千 qiān 丈 zhàng 。 。
夕 xī 阳 yáng 微 wēi 漏 lòu 光 guāng 嵯 cuó 峨 é , , 倚 yǐ 栏 lán 更 gèng 觉 jué 爽 shuǎng 气 qì 多 duō 。 。
云 yún 间 jiān 落 luò 叶 yè 有 yǒu 径 jìng 否 fǒu , , 想 xiǎng 见 jiàn 樵 qiáo 叟 sǒu 犹 yóu 青 qīng 蓑 suō 。 。
咏神京八景 其五 西山晴雪。元代。陈孚。冻雀无声庭桧响,冰花洒檐大如掌。 平明起视岩壑间,插天琼瑶一千丈。 夕阳微漏光嵯峨,倚栏更觉爽气多。 云间落叶有径否,想见樵叟犹青蓑。