为 wèi 郇 huán 道 dào 士 shì 赋 fù 钟 zhōng 山 shān - - 郯 tán 韶 sháo
每 měi 向 xiàng 钟 zhōng 山 shān 赋 fù 草 cǎo 堂 táng , , 远 yuǎn 林 lín 佳 jiā 树 shù 色 sè 苍 cāng 苍 cāng 。 。
石 shí 桥 qiáo 夜 yè 迥 jiǒng 星 xīng 河 hé 澹 dàn , , 仙 xiān 井 jǐng 潮 cháo 生 shēng 雨 yǔ 气 qì 凉 liáng 。 。
坐 zuò 见 jiàn 青 qīng 松 sōng 将 jiāng 子 zi 落 luò , , 行 xíng 看 kàn 老 lǎo 鹤 hè 与 yú 人 rén 长 zhǎng 。 。
钓 diào 泉 quán 拟 nǐ 解 jiě 尘 chén 缨 yīng 濯 zhuó , , 蹑 niè 屩 juē 还 hái 趋 qū 千 qiān 仞 rèn 冈 gāng 。 。
为郇道士赋钟山。元代。郯韶。每向钟山赋草堂,远林佳树色苍苍。 石桥夜迥星河澹,仙井潮生雨气凉。 坐见青松将子落,行看老鹤与人长。 钓泉拟解尘缨濯,蹑屩还趋千仞冈。