松 sōng 月 yuè 老 lǎo 人 rén 寄 jì 诗 shī 因 yīn 用 yòng 元 yuán 韵 yùn - - 耶 yē 律 lǜ 楚 chǔ 材 cái
谈 tán 禅 chán 讲 jiǎng 教 jiào 不 bù 知 zhī 家 jiā , , 芳 fāng 草 cǎo 漫 màn 漫 màn 去 qù 路 lù 差 chà 。 。
杓 biāo 卜 bo 虚 xū 声 shēng 禾 hé 老 lǎo 鼓 gǔ , , 盘 pán 星 xīng 错 cuò 认 rèn 洞 dòng 山 shān 麻 má 。 。
全 quán 无 wú 去 qù 就 jiù 论 lùn 空 kōng 色 sè , , 谁 shuí 有 yǒu 心 xīn 情 qíng 说 shuō 照 zhào 遮 zhē 。 。
松 sōng 月 yuè 野 yě 僧 sēng 须 xū 荐 jiàn 取 qǔ , , 钓 diào 鱼 yú 人 rén 是 shì 老 lǎo 玄 xuán 沙 shā 。 。
松月老人寄诗因用元韵。元代。耶律楚材。谈禅讲教不知家,芳草漫漫去路差。 杓卜虚声禾老鼓,盘星错认洞山麻。 全无去就论空色,谁有心情说照遮。 松月野僧须荐取,钓鱼人是老玄沙。