中 zhōng 秋 qiū 九 jiǔ 日 rì 得 dé 晴 qíng 字 zì - - 梁 liáng 士 shì 楚 chǔ
九 jiǔ 十 shí 分 fēn 秋 qiū 夜 yè 气 qì 清 qīng , , 半 bàn 轮 lún 沧 cāng 海 hǎi 试 shì 新 xīn 晴 qíng 。 。
东 dōng 窗 chuāng 漏 lòu 转 zhuǎn 花 huā 移 yí 影 yǐng , , 南 nán 浦 pǔ 风 fēng 高 gāo 雁 yàn 有 yǒu 声 shēng 。 。
千 qiān 里 lǐ 美 měi 人 rén 圆 yuán 缺 quē 恨 hèn , , 一 yī 尊 zūn 词 cí 客 kè 古 gǔ 今 jīn 情 qíng 。 。
相 xiāng 呼 hū 莫 mò 厌 yàn 枫 fēng 林 lín 醉 zuì , , 玄 xuán 鬓 bìn 年 nián 来 lái 祇 qí 自 zì 惊 jīng 。 。
中秋九日得晴字。元代。梁士楚。九十分秋夜气清,半轮沧海试新晴。 东窗漏转花移影,南浦风高雁有声。 千里美人圆缺恨,一尊词客古今情。 相呼莫厌枫林醉,玄鬓年来祇自惊。