古 gǔ 风 fēng 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 清 qīng 珙 gǒng
饭 fàn 饱 bǎo 拂 fú 石 shí 睡 shuì , , 睡 shuì 足 zú 起 qǐ 闲 xián 行 xíng 。 。
霭 ǎi 霭 ǎi 孟 mèng 夏 xià 景 jǐng , , 新 xīn 树 shù 鸣 míng 黄 huáng 莺 yīng 。 。
俯 fǔ 仰 yǎng 玩 wán 时 shí 物 wù , , 散 sǎn 诞 dàn 畅 chàng 吟 yín 情 qíng 。 。
只 zhī 此 cǐ 是 shì 真 zhēn 乐 lè , , 何 hé 用 yòng 求 qiú 虚 xū 名 míng 。 。
古风二首 其二。元代。清珙。饭饱拂石睡,睡足起闲行。 霭霭孟夏景,新树鸣黄莺。 俯仰玩时物,散诞畅吟情。 只此是真乐,何用求虚名。