诗 shī 笔 bǐ - - 杨 yáng 公 gōng 远 yuǎn
银 yín 管 guǎn 空 kōng 虚 xū 藏 cáng 兔 tù 颖 yǐng , , 冰 bīng 怀 huái 磊 lěi 磈 wěi 吐 tǔ 天 tiān 葩 pā 。 。
有 yǒu 时 shí 挥 huī 扫 sǎo 浑 hún 无 wú 碍 ài , , 尽 jǐn 道 dào 毫 háo 锋 fēng 自 zì 有 yǒu 花 huā 。 。
诗笔。元代。杨公远。银管空虚藏兔颖,冰怀磊磈吐天葩。 有时挥扫浑无碍,尽道毫锋自有花。