怀 huái 竺 zhú 法 fǎ 深 shēn - - 栖 qī 白 bái
荒 huāng 斋 zhāi 增 zēng 暑 shǔ 梦 mèng , , 数 shù 夕 xī 罢 bà 冥 míng 搜 sōu 。 。
南 nán 极 jí 高 gāo 僧 sēng 问 wèn , , 西 xī 园 yuán 独 dú 鹤 hè 愁 chóu 。 。
兴 xìng 生 shēng 黄 huáng 竹 zhú 晚 wǎn , , 吟 yín 断 duàn 碧 bì 云 yún 秋 qiū 。 。
共 gòng 是 shì 忘 wàng 机 jī 者 zhě , , 何 hé 当 dāng 卧 wò 沃 wò 洲 zhōu 。 。
怀竺法深。唐代。栖白。荒斋增暑梦,数夕罢冥搜。 南极高僧问,西园独鹤愁。 兴生黄竹晚,吟断碧云秋。 共是忘机者,何当卧沃洲。