蜀 shǔ 路 lù 倦 juàn 行 xíng 因 yīn 有 yǒu 所 suǒ 感 gǎn - - 雍 yōng 陶 táo
乱 luàn 峰 fēng 碎 suì 石 shí 金 jīn 牛 niú 路 lù , , 过 guò 客 kè 应 yīng 骑 qí 铁 tiě 马 mǎ 行 xíng 。 。
白 bái 日 rì 欲 yù 斜 xié 催 cuī 后 hòu 乘 chéng , , 青 qīng 云 yún 何 hé 处 chǔ 问 wèn 前 qián 程 chéng ? ?
飞 fēi 蝇 yíng 一 yī 一 yī 皆 jiē 先 xiān 去 qù , , 度 dù 鸟 niǎo 双 shuāng 双 shuāng 亦 yì 远 yuǎn 鸣 míng 。 。
蹇 jiǎn 步 bù 不 bù 唯 wéi 伤 shāng 旅 lǚ 思 sī , , 此 cǐ 中 zhōng 兼 jiān 见 jiàn 宦 huàn 途 tú 情 qíng 。 。
蜀路倦行因有所感。唐代。雍陶。乱峰碎石金牛路,过客应骑铁马行。 白日欲斜催后乘,青云何处问前程? 飞蝇一一皆先去,度鸟双双亦远鸣。 蹇步不唯伤旅思,此中兼见宦途情。