题 tí 绿 lǜ 阴 yīn 亭 tíng - - 卢 lú 肇 zhào
亭 tíng 边 biān 古 gǔ 木 mù 昼 zhòu 阴 yīn 阴 yīn , , 亭 tíng 下 xià 寒 hán 潭 tán 百 bǎi 丈 zhàng 深 shēn 。 。
黄 huáng 菊 jú 旧 jiù 连 lián 陶 táo 令 lìng 宅 zhái , , 青 qīng 山 shān 遥 yáo 负 fù 向 xiàng 平 píng 心 xīn 。 。
人 rén 归 guī 别 bié 浦 pǔ 村 cūn 烟 yān 敛 liǎn , , 鱼 yú 跃 yuè 澄 chéng 波 bō 槛 kǎn 水 shuǐ 沉 chén 。 。
更 gèng 爱 ài 玉 yù 琴 qín 调 diào 惠 huì 政 zhèng , , 为 wèi 君 jūn 登 dēng 此 cǐ 一 yī 开 kāi 襟 jīn 。 。
题绿阴亭。唐代。卢肇。亭边古木昼阴阴,亭下寒潭百丈深。 黄菊旧连陶令宅,青山遥负向平心。 人归别浦村烟敛,鱼跃澄波槛水沉。 更爱玉琴调惠政,为君登此一开襟。